21:51 12/09/2019
Tôi thuộc tuýt người hoài cổ, nó có cái dở của nó, nhưng đôi khi mình trôi dạt về những ký ức lẫn lộn ngày xưa cũ vẫn thấy như mình sống tại đó và cảm nhận. Ngày bé thì cứ mong một ngày mình sẽ tới những đô thị nhộn nhịp, cảm thấy nó rất mới mẻ, nhưng đến một lúc cảm nhận những thứ đó quá đỗi bình thường, tìm lại những góc xưa cũ mới là khó và dường như không còn nữa. Xóm tôi ngày đó phải nói là con đường đất, cây cối um tùm, tối đến con đường tối mù, không có điện, đến nỗi những câu chuyện ông bà kể lại, sáng gánh hàng ra chợ, ma ở trên cây này cây kia, mà tôi lúc đó rất tin.